Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

Viết cho những ngày cuối - tạm biệt tuổi 21 của tôi <3

Dường như đã trải qua rất nhiều chuyện nhưng lại như chẳng có gì đặc biệt. Tôi vẫn là một cô gái 21 tuổi -  vừa trẻ con vừa tập tành làm người lớn. Điều duy nhất đặc biệt, thay đổi con người tôi đó là phượt. Hay nói đúng hơi là tôi sẵn sàng từ bỏ nhiều thứ để đi bụi. Mỗi chuyến đi là một trải nghiệm, gặp gỡ những con người mới, đi đến những vùng đất mới, tôi chỉ để lại đó những dấu chân và lấy đi những bức hình đẹp.
Chỉ khi đi tôi mới biết đến nhiều thứ, nhất là cảm giác hạnh phúc ấy. Cảm giác mà tôi sẵn sàng từ bỏ nhiều thứ khác để đổi lấy. Thay vì ngồi ôm laptop như bây giờ, thay vì ngồi hàng giờ trong lớp nghe thầy cô nói những điều tôi không hiểu thì tôi muốn đi hơn. 

                                       Đi để học hỏi, đi để trải nghiệm, đi để trưởng thành.

Những con người tôi đã gặp, đồng hành cùng tôi trên mỗi cung đường - sẽ không bao giờ là đủ để học hỏi từ họ. Cách họ đối diện với thử thách, cách họ kiên trì vượt qua những con đường, cách họ sống,... mỗi con người đều cho tôi một bài học khác nhau trong cuộc sống này.

Điều đặc biệt kết thúc tuổi 21 của tôi chính là chuyến đi thực tập 10 ngày, giống như trở về nhà - Lâm Đồng. Những con người tuy học chung 3 năm nhưng không thân, có những người còn chưa từng tiếp xúc nhưng chúng tôi đã cùng nhau trải nghiệm kì thực tập - lưu giữ kỉ niệm thời sinh viên.


10 ngày cứ ngỡ như mơ ấy, sẽ không bao giờ là đủ để học hết từ những con người ấy. Cảm ơn những đợt gió lạnh để biết giá trị của những cái ôm, những cái nắm tay. 

Tuổi 21 trôi qua, cái tôi mất đi không ít nhưng cái mà tôi học được cũng không quá ít. Trưởng thành là một điều rất đáng sợ nhưng chúng ta nhất định phải trải qua,. Có những điều tôi muốn nói nhưng không thể nói, có những người tôi muốn tiến lên nắm lấy tay họ nhưng không thể, có những nơi tôi muốn đặt chân đến nhưng chưa thể đi và có một người tôi muốn gặp lại chưa thể gặp. Tôi không thể nắm giữ số phận mình như tôi mong muốn nhưng tôi sẽ cố gắng để không phải hối hận khi nhìn lại tuổi trẻ của mình.
Những mảnh đất tôi muốn đặt chăn đến nhất định phải đến
Những điều tôi muốn nói  nhất định sẽ nói (nếu được )
Người tôi muốn gặp nhất định phải gặp
Người tôi muốn nắm tay - không do tôi quyết định được  =))


2 nhận xét:

  1. tạm biệt tuổi 21 và 10 ngày ở Đạ Nhim, ko những học đc nhiều điều mà còn có người theo đuổi nữa á :))))

    Trả lờiXóa
  2. không có ai theo đuổi hết á :(((((((((((((

    Trả lờiXóa